Một lít nước mắt

Một lít nước mắt

5 (100%) 15 votes

Một lít nước mắt là những trang nhật kí đẫm nước mắt về cuộc chiến dai dẳng với căn bệnh hiểm nghèo qua dòng tâm sự của cô bé Aya.

Giới thiệu sách

Căn bệnh Thoái hóa tiểu não phát triển khiến Aya phải ngồi xe lăn, không phát âm được như ý muốn, không thể cầm đũa và cuối cùng là nằm liệt giường. Aya kể lại cuộc chiến dai dẳng hàng năm trời với căn bệnh hiểm nghèo qua những dòng nhật ký đẫm nước mắt.

Cảm động trước nghị lực sống phi thường của cô gái bé nhỏ. Họ trân quý cuộc sống như thế đó, còn chúng ta thì sao?

“Hãy sống! Mình muốn hít thở thật sâu dưới trời xanh.”

Một tâm hồn nhạy cảm.

Một gia đình ấm áp.

Một căn bệnh hiểm nghèo.

Một cơ thể tật nguyền.

Đó là những gì Kitou Aya có trong hơn 20 năm cuộc đời. Với Aya, tương lai của cô là một con đường hẹp, và càng ngày nó càng trở nên hẹp hơn. Căn bệnh ngăn trở Aya khỏi tất cả những ước mơ và dự định, thậm chí việc tự mình bước ra ngoài phố để đi tới hiệu sách cũng trở thành một khao khát cháy bỏng. Hơn 6 năm kiên trì viết nhật ký, cô kể về những cảm nhận và suy tư của bản thân trong suốt quãng thời gian chứng kiến cơ thể mình từng bước từng bước gánh lấy một số phận đau đớn . Nhưng từ trong nước mắt và tật nguyền, cuộc tìm kiếm giá trị bản thân của cô đã làm rúng động cả Nhật Bản.

“Có những người mà sự tồn tại của họ giống như không khí, êm dịu, nhẹ nhàng, chỉ khi họ mất đi người ta mới nhận ra họ quan trọng nhường nào. Mình muốn trở thành một sự tồn tại như thế.”

– Trích Một lít nước mắt

Bước vào tuổi 15, một căn bệnh mang tên Thoái hóa tiểu não (Spinocerebellar Atrophy) bỗng giáng xuống đầu Kitou Aya (19/07/1962 – 23/05/1988). Căn bệnh phát triển khiến Aya dần mất đi khả năng kiểm soát cơ thể. Theo thời gian Aya phải ngồi xe lăn, không phát âm được như ý muốn, không thể cầm đũa, rồi cuối cùng là nằm liệt giường. Aya kể lại cuộc chiến dai dẳng hàng năm trời với căn bệnh hiểm nghèo qua những dòng nhật ký đẫm nước mắt. Năm 1986, nhật ký của Aya lần đầu được phát hành thành sách với tên gọi Một lít nước mắt, được dựng thành phim hai lần, và khiến hàng triệu người xem cảm động rơi lệ. Từ đó đến nay chỉ riêng ở Nhật Bản cuốn sách đã bán được hơn 1.1 triệu bản

“Vấp ngã ư? Chẳng vấn đề.

Dù thế nào ta vẫn có thể đứng lên.

Lúc vấp ngã hãy ngước lên nhìn trời kia.

Bầu trời xanh bao la ngút ngàn tầm mắt.

Có thấy nó đang mỉm cười với bạn không?

Bạn đang còn sống.”

– Trích Một lít nước mắt

Bạn đọc cảm nhận

Nói thật là trước khi đọc quyển sách này mình cũng đã xem bộ phim cùng tên: 1 lít nước mắt. Cảm nhận của mình về bộ phim thì phải nói rằng nó khá cảm động nhưng khi tìm đọc quyển sách này thì cảm giác phải nói như thế nào nhỉ…rất thật. Phải nói rằng rất thật thật hơn hầu hết mọi loại sách về chủ để này và đó là ý kiến của mình. Cảm giác rất thật ấy có lẽ là bởi vì cuốn sách này chính là cuốn nhật kí của một cô gái người Nhật Bản viết về bản thân, viết về cảm xúc và về những bất thường của cơ thể trong quá trình điều trị căn bệnh. Có lẽ câu nói gây được nhiều cảm xúc nhất chính là “Mình đã khóc được một lít nước mắt rồi” – Aya

Được một người bạn giới thiệu nó tôi đã đặt hàng và đọc nó. Nghiền ngẫm rất nhiều và thực sự tôi đã khóc ngay từ khi Aya 15 tuổi, cũng là lúc cô bắt đầu có những dấu hiệu của căn bệnh quái ác. Tôi đồng cảm và thấu hiểu nỗi đau khổ của cô. Cô còn quá trẻ để phải chịu đựng những việc không hay đến với mình. Tôi nghĩ rằng cô sẽ bỏ cuộc trong cuộc chiến bệnh tất. Nhưng không. Cô làm cho tôi có thêm ý chí, mạnh mẽ hơn và tự tin hơn vào bản thân mình. Hãy đọc cuốn sách khi bạn thực sự muốn, nếu không có tâm trạng bạn sẽ không thể nào cảm nhận hết được nó đâu.

Bộ phim Một lít nước mắt được bọn bạn khen nức nở, mình định chuẩn bị xem thì lướt thấy tựa sách trên Tiki, thế là quyết định nhấn mua. Vội vàng nhưng không hối tiếc.Nhật kí của Aya, mình đọc mà như thấm từng con chữ. Thử tưởng tượng một ngày nào đó mình không làm chủ được cơ thể, rồi đến giọng nói cũng không phát ra được rồi dần dần không thể liên hệ với mọi người. Nghĩ thôi cũng thật đáng sợ! Mình đã đọc 2 quyển nhật kí: “Nhật kí Đặng Thùy Trâm” và “Một lít nước mắt”, cả hai đều dừng lại đột ngột, cho thấy cuộc đời này rất ngắn ngủi, vậy nên phải trân trọng và sống thật tốt !

Trích dẫn Một lít nước mắt

MARY CHẾT RỒI!

Hôm nay là sinh nhật mình. Mình đã lớn thật rồi.

Mình biết ơn bố mẹ rất nhiều. Mình phải cố gắng, cố gắng hơn nữa để có thành tích tốt hơn, phải khỏe mạnh hơn để bố mẹ mình khỏi phiền lòng. Thế nên, phải làm sao để tuổi xuân của mình đầy ý nghĩa, không có gì phải hối tiếc. Ngày mốt là cắm trại rồi. Cố lên, mình phải gắng học xong để còn an tâm đi chơi nữa chứ. Cố lên, cố lên Aya!

Mary chết rồi, nó bị con Tiger hung tợn nhà hàng xóm cắn đứt cổ. Lúc ấy, Mary bé nhỏ hớn hở vẫy đuôi chạy đến gần con chó to đùng đó. “Mary, không! Quay lại ngay!” Mình đã gào hết sức hòng ngăn nó lại nhưng… Thế là Mary ra đi mà chẳng kịp sủa tiếng nào, chắc nó uất hận lắm… Nếu không sinh ra là chó, chắc Mary đã không ra đi nhanh như thế. Mary, dù ở đâu mày cũng phải hạnh phúc nhé!

Mình có nhà mới rồi!

Căn phòng rộng ở hướng Đông trên tầng hai sẽ là “giang sơn” của mình và em gái. Trần nhà màu trắng, tường lát gỗ nâu. Qua cửa sổ, khung cảnh bên ngoài nhìn có gì đó khác với mọi khi. Mình đã có phòng riêng rồi, thật thích làm sao, nhưng phòng hơi rộng nên mình thấy trống vắng thế nào ấy. Đêm nay chẳng biết mình có ngủ được không nữa.

Quyết tâm thực hiện khởi đầu mới!

1) Áo quần: mình sẽ chọn áo phông và quần thun dài (cho dễ cử động).

2) Việc vặt hằng ngày: tưới cây trong vườn, nhổ cỏ dại, tìm sâu trên lá trong vạt cà chua mình trồng. Còn phải đuổi bọ trong khóm hoa cúc. Mình mà bắt được con nào thì con đấy biết tay.

3) Không được chểnh mảng học hành.

4) Phải viết nhật ký kể lại những chuyện hàng ngày nữa chứ.

Nhiêu đó đủ rồi, mình sẽ thực hiện được hết.

GIA ĐÌNH MÌNH

Bố mình 41 tuổi. Thi thoảng bố cũng hay cáu gát nhưng thực ra rất hiền.

Mẹ mình 40 tuổi. Mình rất kính trọng mẹ, nhưng thái độ nghiêm túc quá mức của mẹ đôi khi khiến mình thấy e dè.

Mình 14 tuổi, đang tuổi mới lớn. Cái tuổi khó khăn. Nếu phải nói một điều về tính cách mình, thì có lẽ là “mít ướt”. Mình rất đa cảm. Hơi ngố, dễ nổi cáu nhưng cũng dễ cười ngay sau đó.

Em gái mình, Ako, 12 tuổi, mình và con bé hay ganh đua với nhau, cả ở nhà và ở trường. Nhưng dạo gần đây, mình bị nó xoay như chong chóng.

Em trai mình 11 tuổi. Thằng bé này rất tinh ranh. Khá đáng gờm. Nó là em mà đôi lúc cứ tỏ ra như anh cả ấy. Nó còn ra vẻ như là bố của Koro nữa (Koro là tên em chó nhà mình).

Lại một cậu em trai nữa, 10 tuổi, nó có trí tưởng tượng phong phú, nhưng đôi lúc nó khá lơ đễnh.

Chưa hết, còn cả em gái út mới 2 tuổi. Tóc xoăn giống mẹ và khuôn mặt giống bố (nhất là đôi mắt, y như kim đồng hồ lúc 8h20). Rất là đáng yêu!

Thông tin sách chi tiết:

ISBN 9786045313602
Cty Phát hành Nhã Nam
Nhà xuất bản Nhà Xuất Bản Văn Hóa – Văn Nghệ TP.HCM
Kích thước 13 x 20.5 cm
Tác giả Kito Aya
Số trang 289
Loại bìa Bìa mềm
Ngày xuất bản 04-2014

Bình luận

bình luận

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x